Từ TP Buôn Ma Thuột theo Quốc lộ 27 khoảng 70 km là đến hồ thủy điện Buôn Tua Sarh, xã Krông Nô, huyện Lắk, tỉnh Đắk Lắk. Năm 2009, khi hồ thủy điện Buôn Tua Sarh tích nước, ban đầu có một số hộ dân ở các tỉnh miền Tây tìm lên đây lập bè nuôi cá và sinh sống lênh đênh trên mặt nước. Một vài năm sau, trên mặt hồ thủy điện này đã hình thành một làng chài với 39 hộ dân, chủ yếu là người dân miền Tây sinh sống bằng nghề đánh bắt cá tự nhiên và lập bè nuôi cá trên mặt hồ.
Tuy nhiên, những năm gần đây do nguồn thủy sản trong lòng hồ ngày càng cạn kiệt và việc nuôi cá không còn thuận lợi như trước, khiến cuộc sống của các hộ dân ở làng chài này gặp nhiều khó khăn, một số đã chuyển đi nơi khác, đến nay làng chài này chỉ còn 20 hộ dân với 39 bè nuôi cá. Hầu hết các hộ nuôi cá trên lòng hồ thủy điện Buôn Tua Sarh là hộ nghèo và sống tạm cư, thiếu vốn đầu tư mở rộng nuôi cá và nguồn thức ăn cho cá trong lòng hồ cũng cạn kiệt nên việc nuôi cá ở đây cũng chỉ đủ sống qua ngày.
Do cuộc sống khó khăn, hằng ngày phải bươn chải kiếm sống trên lòng hồ thủy điện, trong khi đó trường học lại xa nên những đứa trẻ sinh ra ở đây được gia đình gửi lên xã, huyện để học, nhưng phần lớn chỉ học hết tiểu học là nghỉ ở nhà phụ giúp gia đình nuôi cá hoặc vào TP Hồ Chí Minh làm công nhân kiếm sống. Vì vậy, mong ước lớn nhất của các hộ dân ở làng chài này là được lên bờ có một mảnh đất để xây nhà ở tránh bão, không phải sống trên những bè nuôi cá bấp bênh mỗi khi con nước vơi đầy và được Nhà nước tạo điều kiện cho vay vốn ưu đãi để mở rộng bè nuôi cá, xóa đói giảm nghèo, chăm lo cho con cái ăn học…
Theo Chủ tịch UBND xã Krông Nô, huyện Lắk, tỉnh Đắk Lắk Hồ Văn Anh, mong ước của người dân làng chài trên lòng hồ thủy điện Buôn Tua Sarh là chính đáng, nhưng do các hộ dân ở đây sinh sống tạm cư, chỉ đăng ký tạm trú, được tham gia đầy đủ hoạt động y tế, giáo dục của địa phương nhưng không thể vay vốn ưu đãi từ ngân hàng chính sách xã hội để đầu tư mở rộng bè nuôi cá, vì có những quy định riêng của ngành ngân hàng. Về nhu cầu người dân muốn lên bờ sinh sống, UBND xã sẽ tạo điều kiện cho người dân đăng ký hộ khẩu thường trú tại xã để hưởng các chương trình phúc lợi theo quy định của nhà nước. Còn về đất tái định cư cho người dân làng chài cần phải đợi chủ trương, quy hoạch của cấp có thẩm quyền.
Do không có hộ khẩu thường trú và cuộc sống quá khó khăn, hơn 10 năm nay, các hộ dân ở làng chài này vẫn ngày đêm mưu sinh trên những bè cá lênh đênh trên lòng hồ thủy điện Buôn Tua Sarh. Mong ước lớn nhất của họ là được các cấp, các ngành tạo điều kiện để sớm được lên bờ ổn định cuộc sống, chăm lo cho con cái học hành để sau này không lặp lại cuộc sống khó khăn lênh đênh trên sóng nước nữa.